Tình yêu và Bản ngã
Cơ bản
Tóm tắt
Nội dung
05/02/2020Hiện với tất cả
Thuộc mục:
Ảnh tiêu đề:
HiệnHiện
Tên:
Tình yêu và Bản ngã
Thẻ Keywords (67 ký tự):
Tôi đã từng nghe rằng ngày xưa có một cây đại thụ uy nghi, với cành lá xum xuê trải rộng ra hướng lên trời. Khi nó đang trong độ ra hoa, bướm ong đủ loại, đủ mầu, đủ kích cỡ, dập dìu quanh nó. Khi nó nở hoa và kết quả, chim chóc từ những mảnh đất xa xôi tới và hót trong nó. Các cành cây, như những bàn tay giang rộng, ban phúc lành cho tất cả những ai tới và ngồi dưới bóng chúng. Một cậu bé hay tới chơi dưới nó, và cây đại thụ này nảy sinh lòng yêu mến với cậu bé này.
Thẻ Description (160 ký tự):
Tôi đã từng nghe rằng ngày xưa có một cây đại thụ uy nghi, với cành lá xum xuê trải rộng ra hướng lên trời. Khi nó đang trong độ ra hoa, bướm ong đủ loại, đủ mầu, đủ kích cỡ, dập dìu quanh nó. Khi nó nở hoa và kết quả, chim chóc từ những mảnh đất xa xôi tới và hót trong nó. Các cành cây, như những bàn tay giang rộng, ban phúc lành cho tất cả những ai tới và ngồi dưới bóng chúng. Một cậu bé hay tới chơi dưới nó, và cây đại thụ này nảy sinh lòng yêu mến với cậu bé này.
Thiết lập:Duyệt: Duyệt - Loại tin: - ---Chia sẻ---
Url nguồn:
Tóm tắt (Chỉ viết ngắn gọn ko viết dài quá)

<p>T&ocirc;i đ&atilde; từng nghe rằng ng&agrave;y xưa c&oacute; một c&acirc;y đại thụ uy nghi, với c&agrave;nh l&aacute; xum xu&ecirc; trải rộng ra hướng l&ecirc;n trời. Khi n&oacute; đang trong độ ra hoa, bướm ong đủ loại, đủ mầu, đủ k&iacute;ch cỡ, dập d&igrave;u quanh n&oacute;. Khi n&oacute; nở hoa v&agrave; kết quả, chim ch&oacute;c từ những mảnh đất xa x&ocirc;i tới v&agrave; h&oacute;t trong n&oacute;. C&aacute;c c&agrave;nh c&acirc;y, như những b&agrave;n tay giang rộng, ban ph&uacute;c l&agrave;nh cho tất cả những ai tới v&agrave; ngồi dưới b&oacute;ng ch&uacute;ng. Một cậu b&eacute; hay tới chơi dưới n&oacute;, v&agrave; c&acirc;y đại thụ n&agrave;y nảy sinh l&ograve;ng y&ecirc;u mến với cậu b&eacute; n&agrave;y.</p>
<div>&nbsp;</div>
webID: 25CF551050660A9B47258503000EB7B9
<p>T&ocirc;i đ&atilde; từng nghe rằng ng&agrave;y xưa c&oacute; một c&acirc;y đại thụ uy nghi, với c&agrave;nh l&aacute; xum xu&ecirc; trải rộng ra hướng l&ecirc;n trời. Khi n&oacute; đang trong độ ra hoa, bướm ong đủ loại, đủ mầu, đủ k&iacute;ch cỡ, dập d&igrave;u quanh n&oacute;. Khi n&oacute; nở hoa v&agrave; kết quả, chim ch&oacute;c từ những mảnh đất xa x&ocirc;i tới v&agrave; h&oacute;t trong n&oacute;. C&aacute;c c&agrave;nh c&acirc;y, như những b&agrave;n tay giang rộng, ban ph&uacute;c l&agrave;nh cho tất cả những ai tới v&agrave; ngồi dưới b&oacute;ng ch&uacute;ng. Một cậu b&eacute; hay tới chơi dưới n&oacute;, v&agrave; c&acirc;y đại thụ n&agrave;y nảy sinh l&ograve;ng y&ecirc;u mến với cậu b&eacute; n&agrave;y.</p>
<p><br>
T&igrave;nh y&ecirc;u giữa c&acirc;y đại thụ n&agrave;y v&agrave; cậu b&eacute; l&agrave; c&oacute; thể, nếu c&aacute;i lớn kh&ocirc;ng nhận biết rằng n&oacute; l&agrave; lớn. C&aacute;i c&acirc;y n&agrave;y kh&ocirc;ng biết n&oacute; l&agrave; lớn; chỉ con người mới c&oacute; loại tri thức đ&oacute;. C&aacute;i lớn bao giờ cũng c&oacute; bản ng&atilde; như mối quan t&acirc;m chủ chốt của n&oacute;, nhưng với t&igrave;nh y&ecirc;u th&igrave; kh&ocirc;ng ai l&agrave; lớn hay l&agrave; nhỏ cả. T&igrave;nh y&ecirc;u &ocirc;m cho&agrave;ng bất k&igrave; ai tới gần.</p>
<p>Cho n&ecirc;n c&aacute;i c&acirc;y n&agrave;y đ&atilde; nẩy sinh t&igrave;nh y&ecirc;u với cậu b&eacute; n&agrave;y, người hay tới chơi gần n&oacute;. C&agrave;nh của n&oacute; thật cao, nhưng n&oacute; uốn xuống v&agrave; hạ ch&uacute;ng xuống thấp để cho cậu b&eacute; c&oacute; thể h&aacute;i hoa v&agrave; h&aacute;i quả. T&igrave;nh y&ecirc;u bao giờ cũng sẵn s&agrave;ng c&uacute;i m&igrave;nh; bản ng&atilde; kh&ocirc;ng bao giờ sẵn s&agrave;ng c&uacute;i m&igrave;nh cả. Nếu bạn lại gần bản ng&atilde;, c&agrave;nh của n&oacute; thậm ch&iacute; sẽ c&ograve;n vươn cao l&ecirc;n hơn nữa; n&oacute; sẽ cứng rắn th&ecirc;m để cho bạn kh&ocirc;ng thể n&agrave;o đạt tới n&oacute; được.</p>
<p>Đứa b&eacute; vui đ&ugrave;a tới, v&agrave; c&aacute;i c&acirc;y hạ thấp c&agrave;nh của n&oacute; xuống. C&acirc;y rất h&agrave;i l&ograve;ng khi đứa b&eacute; h&aacute;i hoa; to&agrave;n bộ bản thể n&oacute; tr&agrave;n ngập với niềm vui sướng của t&igrave;nh y&ecirc;u. T&igrave;nh y&ecirc;u bao giờ cũng hạnh ph&uacute;c khi n&oacute; c&oacute; thể cho c&aacute;i g&igrave; đ&oacute;; bản ng&atilde; bao giờ cũng hạnh ph&uacute;c khi n&oacute; c&oacute; thể lấy.</p>
<p>Cậu b&eacute; lớn l&ecirc;n. Đ&ocirc;i khi cậu ngủ trong l&ograve;ng c&acirc;y, đ&ocirc;i khi cậu ăn quả của n&oacute;, v&agrave; đ&ocirc;i khi cậu đội v&ograve;ng miện bằng hoa của c&acirc;y v&agrave; h&agrave;nh động như một &ocirc;ng vua rừng rậm. Người ta trở th&agrave;nh giống như &ocirc;ng vua khi hoa của t&igrave;nh y&ecirc;u c&oacute; đ&oacute;, nhưng người ta trở n&ecirc;n ngh&egrave;o n&agrave;n v&agrave; khổ khi gai của bản ng&atilde; hiện diện. Việc thấy cậu b&eacute; đeo vương miện hoa v&agrave; nhảy m&uacute;a l&agrave;m tr&agrave;n ngập l&ograve;ng c&acirc;y niềm vui sướng. N&oacute; lắc lư ch&ograve;m l&aacute; trong t&igrave;nh y&ecirc;u; n&oacute; h&aacute;t ca trong gi&oacute; thoảng. Đứa b&eacute; c&agrave;ng lớn hơn nữa. N&oacute; bắt đầu tr&egrave;o l&ecirc;n c&acirc;y để đung đưa tr&ecirc;n c&aacute;c c&agrave;nh c&acirc;y. C&acirc;y cảm thấy rất hạnh ph&uacute;c khi đứa b&eacute; nghỉ ngơi tr&ecirc;n c&agrave;nh của n&oacute;. T&igrave;nh y&ecirc;u hạnh ph&uacute;c khi n&oacute; đem tới nguồn an ủi cho ai đ&oacute;; bản ng&atilde; chỉ hạnh ph&uacute;c khi n&oacute; đem tới điều bực dọc.<br>
Với thời gian qua đi, g&aacute;nh nặng của những nghĩa vụ kh&aacute;c xảy đến cho cậu b&eacute;. Tham vọng lớn l&ecirc;n; n&oacute; phải qua c&aacute;c k&igrave; thi; n&oacute; c&oacute; bạn b&egrave; để t&aacute;n gẫu v&agrave; đi chơi, cho n&ecirc;n n&oacute; kh&ocirc;ng tới c&acirc;y thường xuy&ecirc;n nữa. Nhưng c&acirc;y vẫn chờ đợi khắc khoải cậu b&eacute; tới. N&oacute; cất tiếng gọi từ trong linh hồn m&igrave;nh, &ldquo;Lại đ&acirc;y đi. Lại đ&acirc;y đi cậu b&eacute;. Ta đang đợi con.&rdquo; T&igrave;nh y&ecirc;u chờ đợi ng&agrave;y v&agrave; đ&ecirc;m. V&agrave; c&aacute;i c&acirc;y chờ đợi. C&aacute;i c&acirc;y cảm thấy buồn khi cậu b&eacute; kh&ocirc;ng tới. T&igrave;nh y&ecirc;u buồn b&atilde; khi n&oacute; kh&ocirc;ng thể chia sẻ; t&igrave;nh y&ecirc;u buồn b&atilde; khi n&oacute; kh&ocirc;ng thể cho được. T&igrave;nh y&ecirc;u biết ơn khi n&oacute; c&oacute; thể chia sẻ. Khi n&oacute; c&oacute; thể l&agrave; kẻ bu&ocirc;ng xu&ocirc;i, một c&aacute;ch to&agrave;n bộ, th&igrave; t&igrave;nh y&ecirc;u l&agrave; hạnh ph&uacute;c nhất.<br>
Khi cậu b&eacute; lớn l&ecirc;n, cậu ng&agrave;y c&agrave;ng &iacute;t ra chơi với c&acirc;y. Người trở n&ecirc;n lớn, người c&oacute; tham vọng lớn l&ecirc;n, th&igrave; thấy ng&agrave;y c&agrave;ng &iacute;t thời gian d&agrave;nh cho t&igrave;nh y&ecirc;u. Ch&agrave;ng trai b&acirc;y giờ m&ecirc; mải trong c&aacute;c việc trần thế.</p>
<p>Một h&ocirc;m, trong khi ch&agrave;ng trai đi ngang qua, c&aacute;i c&acirc;y n&oacute;i với n&oacute;, &ldquo;Ta đợi con m&agrave; con kh&ocirc;ng tới. Ta tr&ocirc;ng đợi con h&agrave;ng ng&agrave;y.&rdquo;<br>
Ch&agrave;ng trai n&oacute;i, &ldquo;C&acirc;y c&oacute; g&igrave; n&agrave;o? Tại sao ta lại phải tới với c&acirc;y? C&acirc;y c&oacute; tiền kh&ocirc;ng? Ta đang kiếm tiền đ&acirc;y.&rdquo; Bản ng&atilde; bao giờ cũng c&oacute; động cơ. Chỉ nếu c&oacute; mục đ&iacute;ch n&agrave;o đ&oacute; cần phải được đ&aacute;p ứng th&igrave; bản ng&atilde; mới tới. Nhưng t&igrave;nh y&ecirc;u kh&ocirc;ng động cơ. T&igrave;nh y&ecirc;u l&agrave; phần thưởng của ri&ecirc;ng n&oacute;.<br>
C&acirc;y giật m&igrave;nh n&oacute;i, &ldquo;Con sẽ tới ta chỉ nếu ta cho c&aacute;i g&igrave; đ&oacute; sao?&rdquo; C&aacute;i m&agrave; kh&ocirc;ng cho đi được th&igrave; kh&ocirc;ng phải l&agrave; t&igrave;nh y&ecirc;u. Bản ng&atilde; t&iacute;ch c&oacute;p, nhưng t&igrave;nh y&ecirc;u cho v&ocirc; điều kiện. &ldquo;Ch&uacute;ng ta kh&ocirc;ng c&oacute; bệnh tật đ&oacute;, v&agrave; ch&uacute;ng ta vui sướng,&rdquo; c&acirc;y n&oacute;i. &ldquo;Hoa nở tr&ecirc;n ch&uacute;ng ta. Nhiều quả ch&iacute;n tr&ecirc;n ch&uacute;ng ta. Ch&uacute;ng ta cho b&oacute;ng m&aacute;t. Ch&uacute;ng ta đung đưa trong l&agrave;n gi&oacute; thoảng, v&agrave; ca l&ecirc;n những b&agrave;i ca. Chim hồn nhi&ecirc;n nhảy nh&oacute;t tr&ecirc;n c&agrave;nh ch&uacute;ng ta v&agrave; h&oacute;t l&iacute;u lo thậm ch&iacute; ch&uacute;ng ta chẳng c&oacute; tiền. Ng&agrave;y ch&uacute;ng ta d&iacute;nh l&iacute;u với tiền, ch&uacute;ng ta sẽ phải đi tới đền đ&agrave;i như c&aacute;c anh, những con người yếu đuối vẫn l&agrave;m, để học c&aacute;ch kiếm được an b&igrave;nh, để học c&aacute;ch t&igrave;m ra t&igrave;nh y&ecirc;u. Kh&ocirc;ng, ch&uacute;ng ta kh&ocirc;ng c&oacute; bất k&igrave; nhu cầu n&agrave;o về tiền cả.&rdquo;<br>
Ch&agrave;ng trai n&oacute;i, &ldquo;Thế th&igrave; sao ta phải tới c&acirc;y? Ta sẽ đi tới nơi c&oacute; tiền. Ta cần tiền.&rdquo; Bản ng&atilde; cứ đ&ograve;i hỏi tiền bởi v&igrave; n&oacute; cần quyền lực.<br>
C&acirc;y nghĩ một l&uacute;c rồi n&oacute;i, &ldquo;Đừng đi đ&acirc;u kh&aacute;c nữa, con y&ecirc;u. H&aacute;i quả của ta v&agrave; b&aacute;n đi. Con sẽ kiếm tiền theo c&aacute;ch đ&oacute;.&rdquo;<br>
Ch&agrave;ng trai lập tức tươi l&ecirc;n. Anh ta tr&egrave;o l&ecirc;n c&acirc;y v&agrave; h&aacute;i hết quả c&acirc;y; thậm ch&iacute; cả quả c&ograve;n xanh cũng bị rung cho rơi xuống. C&aacute;i c&acirc;y cảm thấy rất hạnh ph&uacute;c, cho d&ugrave; v&agrave;i c&agrave;nh v&agrave; nh&aacute;nh c&acirc;y đ&atilde; bị gẫy, cho d&ugrave; nhiều l&aacute; đ&atilde; rụng xuống đất. Đau đớn cũng l&agrave;m cho t&igrave;nh y&ecirc;u hạnh ph&uacute;c, nhưng thậm ch&iacute; sau khi đau đớn, bản ng&atilde; cũng chẳng hạnh ph&uacute;c. Bản ng&atilde; bao giờ cũng ham muốn hơn nữa. C&acirc;y kh&ocirc;ng để &yacute; rằng ch&agrave;ng trai thậm ch&iacute; đ&atilde; chẳng hề quay lại để c&aacute;m ơn n&oacute;. N&oacute; đ&atilde; được lời c&aacute;m ơn của n&oacute; rồi khi ch&agrave;ng trai chấp nhận lời đề nghị h&aacute;i v&agrave; b&aacute;n quả của n&oacute;.</p>
<p>Ch&agrave;ng trai kh&ocirc;ng quay lại sau một thời gian d&agrave;i. B&acirc;y giờ ch&agrave;ng ta đ&atilde; c&oacute; tiền v&agrave; ch&agrave;ng ta bận rộn l&agrave;m ra nhiều tiền hơn từ số tiền đ&oacute;. Ch&agrave;ng ta đ&atilde; qu&ecirc;n mất tất cả về c&acirc;y. Nhiều năm tr&ocirc;i qua. C&acirc;y buồn b&atilde;. N&oacute; n&oacute;ng l&ograve;ng mong đợi sự trở lại của ch&agrave;ng trai - giống như người mẹ c&oacute; bầu v&uacute; căng đầy sữa nhưng đứa con bị lạc. To&agrave;n bộ con người của người mẹ cầu khẩn đứa con; người mẹ t&igrave;m kiếm đi&ecirc;n dại về đứa con m&igrave;nh để cho n&oacute; c&oacute; thể tới l&agrave;m nhẹ bớt cho m&igrave;nh. Đấy cũng l&agrave; tiếng kh&oacute;c thầm của c&acirc;y đ&oacute;. To&agrave;n bộ bản thể n&oacute; đau đớn quằn quại.<br>
Sau nhiều năm, b&acirc;y giờ đ&atilde; l&agrave; người lớn, ch&agrave;ng trai tới với c&acirc;y.</p>
<p>C&aacute;i c&acirc;y n&oacute;i, &ldquo;Lại đ&acirc;y, con ta. Lại đ&acirc;y &ocirc;m lấy ta.&rdquo;<br>
Người n&agrave;y n&oacute;i, &ldquo;Th&ocirc;i tr&ograve; uỷ mị ấy đi. Đấy l&agrave; tr&ograve; trẻ con. Ta kh&ocirc;ng c&ograve;n l&agrave; trẻ con nữa.&rdquo; Bản ng&atilde; coi t&igrave;nh y&ecirc;u l&agrave; đi&ecirc;n kh&ugrave;ng, như chuyện h&atilde;o huyền ng&acirc;y thơ.<br>
Nhưng c&acirc;y vẫn mời anh ta: &ldquo;Lại đ&acirc;y đi, đ&aacute;nh đu tr&ecirc;n c&agrave;nh ta. Lại nhảy m&uacute;a. Lại chơi với ta.&rdquo;<br>
Người n&agrave;y n&oacute;i, &ldquo;Th&ocirc;i lời v&ocirc; dụng n&agrave;y đi! Ta cần x&acirc;y nh&agrave;. C&acirc;y c&oacute; thể cho ta nh&agrave; được kh&ocirc;ng?&rdquo;</p>
<p>C&acirc;y than: &ldquo;Nh&agrave; sao! Ta kh&ocirc;ng c&oacute; nh&agrave;.&rdquo; Chỉ con người mới sống trong nh&agrave;. Kh&ocirc;ng ai kh&aacute;c sống trong nh&agrave; cả ngo&agrave;i con người. V&agrave; bạn c&oacute; ch&uacute; &yacute; tới điều kiện của anh ta sau việc giam h&atilde;m m&igrave;nh trong bốn bức tường kh&ocirc;ng? Nh&agrave; anh ta c&agrave;ng lớn con người c&agrave;ng trở n&ecirc;n nhỏ b&eacute; hơn. &ldquo;Ch&uacute;ng ta kh&ocirc;ng ở trong nh&agrave;, nhưng con c&oacute; thể chặt c&agrave;nh ta - v&agrave; thế th&igrave; con c&oacute; thể c&oacute; khả năng l&agrave;m nh&agrave;.&rdquo;<br>
Kh&ocirc;ng ph&iacute; ch&uacute;t thời gian n&agrave;o, người n&agrave;y đem r&igrave;u tới v&agrave; chặt rời tất cả c&aacute;c c&agrave;nh của c&aacute;i c&acirc;y n&agrave;y. B&acirc;y giờ c&acirc;y chỉ c&ograve;n l&agrave; c&aacute;i th&acirc;n trơ trụi. Nhưng t&igrave;nh y&ecirc;u kh&ocirc;ng để &yacute; đến những điều như thế - cho d&ugrave; mọi c&agrave;nh của n&oacute; c&oacute; bị chặt rời v&igrave; người n&oacute; y&ecirc;u. T&igrave;nh y&ecirc;u l&agrave; việc cho; t&igrave;nh y&ecirc;u bao giờ cũng sẵn s&agrave;ng cho.<br>
Người n&agrave;y thậm ch&iacute; chẳng bận t&acirc;m tới việc c&aacute;m ơn c&acirc;y. Anh ta l&agrave;m nh&agrave; m&igrave;nh. V&agrave; ng&agrave;y th&aacute;ng bay đi trong nhiều năm.<br>
C&aacute;i th&acirc;n cứ chờ đợi v&agrave; chờ đợi m&atilde;i. N&oacute; muốn gọi người ấy, nhưng n&oacute; kh&ocirc;ng c&oacute; c&agrave;nh cũng chẳng c&oacute; l&aacute; để đem cho n&oacute; sức mạnh. Gi&oacute; thổi qua, nhưng n&oacute; thậm ch&iacute; cũng chẳng thể xoay xở để gửi gi&oacute; một th&ocirc;ng b&aacute;o. V&agrave; linh hồn n&oacute; vẫn vang vọng với lời cầu nguyện duy nhất: &ldquo;Lại đ&acirc;y. Lại đ&acirc;y, con ta. Lại đ&acirc;y.&rdquo; Nhưng chẳng c&aacute;i g&igrave; xảy ra cả.<br>
Thời gian qua đi v&agrave; người n&agrave;y b&acirc;y giờ đ&atilde; gi&agrave;. Một lần &ocirc;ng ta đi ngang qua v&agrave; &ocirc;ng ta tới đứng cạnh c&acirc;y.</p>
<p>C&acirc;y hỏi, &ldquo;Ta c&oacute; thể l&agrave;m được g&igrave; nữa cho con? Con đ&atilde; tới sau một thời gian rất, rất l&acirc;u.&rsquo;<br>
&Ocirc;ng gi&agrave; n&oacute;i, &ldquo;C&acirc;y c&ograve;n c&oacute; thể l&agrave;m được c&aacute;i g&igrave; kh&aacute;c cho ta? Ta muốn đi tới những mảnh đất xa x&ocirc;i để kiếm được nhiều tiền hơn. Ta cần một chiếc thuyền để du h&agrave;nh.&rdquo;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>Mừng rỡ, c&acirc;y n&oacute;i, &ldquo;Nhưng điều đ&oacute; kh&ocirc;ng th&agrave;nh vấn đề, t&igrave;nh y&ecirc;u của ta. Chặt th&acirc;n ta ra, v&agrave; l&agrave;m thuyền từ đ&oacute;. Ta sẽ rất sung sướng nếu ta c&oacute; thể gi&uacute;p con đi tới những mảnh đất xa x&ocirc;i để kiếm tiền. Nhưng con nhớ, ta bao giờ cũng chờ đợi con trở về.&rdquo;<br>
Người n&agrave;y đem tới một c&aacute;i cưa, cưa th&acirc;n c&acirc;y ra, l&agrave;m chiếc thuyền v&agrave; dương buồm ra đi.<br>
B&acirc;y giờ c&aacute;i c&acirc;y chỉ c&ograve;n l&agrave; c&aacute;i gốc nhỏ b&eacute;. V&agrave; n&oacute; chờ đợi cho người y&ecirc;u trở về. N&oacute; chờ đợi, n&oacute; chờ đợi v&agrave; n&oacute; chờ đợi m&atilde;i. Người n&agrave;y sẽ chẳng bao giờ trở lại; bản ng&atilde; chỉ tới khi c&oacute; c&aacute;i g&igrave; đ&oacute; kiếm được v&agrave; b&acirc;y giờ c&acirc;y chẳng c&oacute; g&igrave; cả, ho&agrave;n to&agrave;n kh&ocirc;ng c&ograve;n g&igrave; để cho nữa. Bản ng&atilde; kh&ocirc;ng tới nơi kh&ocirc;ng c&oacute; g&igrave; để được. Bản ng&atilde; l&agrave; kẻ ăn xin vĩnh viễn, trong trạng th&aacute;i đ&ograve;i hỏi li&ecirc;n tục, c&ograve;n t&igrave;nh y&ecirc;u l&agrave; từ thiện. T&igrave;nh y&ecirc;u l&agrave; &ocirc;ng vua, ho&agrave;ng đế! C&oacute; &ocirc;ng vua n&agrave;o vĩ đại hơn t&igrave;nh y&ecirc;u kh&ocirc;ng?<br>
Một đ&ecirc;m t&ocirc;i đ&atilde; nghỉ lại gần gốc c&acirc;y đ&oacute;. N&oacute; th&igrave; th&agrave;o với t&ocirc;i, &ldquo;Người bạn đ&oacute; của t&ocirc;i vẫn chưa trở lại. T&ocirc;i rất lo nghĩ về ho&agrave;n cảnh &ocirc;ng ta bị chết đuối hoặc bị lạc. &Ocirc;ng ta c&oacute; thể bị lạc ở một trong những quốc gia xa xăm đ&oacute;. &Ocirc;ng ta c&oacute; thể kh&ocirc;ng c&ograve;n sống nữa. T&ocirc;i ước ao biết được tin tức về &ocirc;ng ta l&agrave;m sao! V&igrave; t&ocirc;i cũng gần hết đời m&igrave;nh rồi, t&ocirc;i muốn được thoả m&atilde;n với &iacute;t nhất v&agrave;i tin tức về &ocirc;ng ấy. Thế th&igrave; t&ocirc;i c&oacute; thể chết một c&aacute;ch hạnh ph&uacute;c. Nhưng &ocirc;ng ấy sẽ kh&ocirc;ng tới cho d&ugrave; t&ocirc;i c&oacute; gọi &ocirc;ng ấy. T&ocirc;i chẳng c&ograve;n lại g&igrave; để cho c&ograve;n &ocirc;ng ấy chỉ hiểu ng&ocirc;n ngữ của việc lấy.&rdquo;</p>

Tôi đã từng nghe rằng ngày xưa có một cây đại thụ uy nghi, với cành lá xum xuê trải rộng ra hướng lên trời. Khi nó đang trong độ ra hoa, bướm ong đủ loại, đủ mầu, đủ kích cỡ, dập dìu quanh nó. Khi nó nở hoa và kết quả, chim chóc từ những mảnh đất xa xôi tới và hót trong nó. Các cành cây, như những bàn tay giang rộng, ban phúc lành cho tất cả những ai tới và ngồi dưới bóng chúng. Một cậu bé hay tới chơi dưới nó, và cây đại thụ này nảy sinh lòng yêu mến với cậu bé này.


Tình yêu giữa cây đại thụ này và cậu bé là có thể, nếu cái lớn không nhận biết rằng nó là lớn. Cái cây này không biết nó là lớn; chỉ con người mới có loại tri thức đó. Cái lớn bao giờ cũng có bản ngã như mối quan tâm chủ chốt của nó, nhưng với tình yêu thì không ai là lớn hay là nhỏ cả. Tình yêu ôm choàng bất kì ai tới gần.

Cho nên cái cây này đã nẩy sinh tình yêu với cậu bé này, người hay tới chơi gần nó. Cành của nó thật cao, nhưng nó uốn xuống và hạ chúng xuống thấp để cho cậu bé có thể hái hoa và hái quả. Tình yêu bao giờ cũng sẵn sàng cúi mình; bản ngã không bao giờ sẵn sàng cúi mình cả. Nếu bạn lại gần bản ngã, cành của nó thậm chí sẽ còn vươn cao lên hơn nữa; nó sẽ cứng rắn thêm để cho bạn không thể nào đạt tới nó được.

Đứa bé vui đùa tới, và cái cây hạ thấp cành của nó xuống. Cây rất hài lòng khi đứa bé hái hoa; toàn bộ bản thể nó tràn ngập với niềm vui sướng của tình yêu. Tình yêu bao giờ cũng hạnh phúc khi nó có thể cho cái gì đó; bản ngã bao giờ cũng hạnh phúc khi nó có thể lấy.

Cậu bé lớn lên. Đôi khi cậu ngủ trong lòng cây, đôi khi cậu ăn quả của nó, và đôi khi cậu đội vòng miện bằng hoa của cây và hành động như một ông vua rừng rậm. Người ta trở thành giống như ông vua khi hoa của tình yêu có đó, nhưng người ta trở nên nghèo nàn và khổ khi gai của bản ngã hiện diện. Việc thấy cậu bé đeo vương miện hoa và nhảy múa làm tràn ngập lòng cây niềm vui sướng. Nó lắc lư chòm lá trong tình yêu; nó hát ca trong gió thoảng. Đứa bé càng lớn hơn nữa. Nó bắt đầu trèo lên cây để đung đưa trên các cành cây. Cây cảm thấy rất hạnh phúc khi đứa bé nghỉ ngơi trên cành của nó. Tình yêu hạnh phúc khi nó đem tới nguồn an ủi cho ai đó; bản ngã chỉ hạnh phúc khi nó đem tới điều bực dọc.
Với thời gian qua đi, gánh nặng của những nghĩa vụ khác xảy đến cho cậu bé. Tham vọng lớn lên; nó phải qua các kì thi; nó có bạn bè để tán gẫu và đi chơi, cho nên nó không tới cây thường xuyên nữa. Nhưng cây vẫn chờ đợi khắc khoải cậu bé tới. Nó cất tiếng gọi từ trong linh hồn mình, “Lại đây đi. Lại đây đi cậu bé. Ta đang đợi con.” Tình yêu chờ đợi ngày và đêm. Và cái cây chờ đợi. Cái cây cảm thấy buồn khi cậu bé không tới. Tình yêu buồn bã khi nó không thể chia sẻ; tình yêu buồn bã khi nó không thể cho được. Tình yêu biết ơn khi nó có thể chia sẻ. Khi nó có thể là kẻ buông xuôi, một cách toàn bộ, thì tình yêu là hạnh phúc nhất.
Khi cậu bé lớn lên, cậu ngày càng ít ra chơi với cây. Người trở nên lớn, người có tham vọng lớn lên, thì thấy ngày càng ít thời gian dành cho tình yêu. Chàng trai bây giờ mê mải trong các việc trần thế.

Một hôm, trong khi chàng trai đi ngang qua, cái cây nói với nó, “Ta đợi con mà con không tới. Ta trông đợi con hàng ngày.”
Chàng trai nói, “Cây có gì nào? Tại sao ta lại phải tới với cây? Cây có tiền không? Ta đang kiếm tiền đây.” Bản ngã bao giờ cũng có động cơ. Chỉ nếu có mục đích nào đó cần phải được đáp ứng thì bản ngã mới tới. Nhưng tình yêu không động cơ. Tình yêu là phần thưởng của riêng nó.
Cây giật mình nói, “Con sẽ tới ta chỉ nếu ta cho cái gì đó sao?” Cái mà không cho đi được thì không phải là tình yêu. Bản ngã tích cóp, nhưng tình yêu cho vô điều kiện. “Chúng ta không có bệnh tật đó, và chúng ta vui sướng,” cây nói. “Hoa nở trên chúng ta. Nhiều quả chín trên chúng ta. Chúng ta cho bóng mát. Chúng ta đung đưa trong làn gió thoảng, và ca lên những bài ca. Chim hồn nhiên nhảy nhót trên cành chúng ta và hót líu lo thậm chí chúng ta chẳng có tiền. Ngày chúng ta dính líu với tiền, chúng ta sẽ phải đi tới đền đài như các anh, những con người yếu đuối vẫn làm, để học cách kiếm được an bình, để học cách tìm ra tình yêu. Không, chúng ta không có bất kì nhu cầu nào về tiền cả.”
Chàng trai nói, “Thế thì sao ta phải tới cây? Ta sẽ đi tới nơi có tiền. Ta cần tiền.” Bản ngã cứ đòi hỏi tiền bởi vì nó cần quyền lực.
Cây nghĩ một lúc rồi nói, “Đừng đi đâu khác nữa, con yêu. Hái quả của ta và bán đi. Con sẽ kiếm tiền theo cách đó.”
Chàng trai lập tức tươi lên. Anh ta trèo lên cây và hái hết quả cây; thậm chí cả quả còn xanh cũng bị rung cho rơi xuống. Cái cây cảm thấy rất hạnh phúc, cho dù vài cành và nhánh cây đã bị gẫy, cho dù nhiều lá đã rụng xuống đất. Đau đớn cũng làm cho tình yêu hạnh phúc, nhưng thậm chí sau khi đau đớn, bản ngã cũng chẳng hạnh phúc. Bản ngã bao giờ cũng ham muốn hơn nữa. Cây không để ý rằng chàng trai thậm chí đã chẳng hề quay lại để cám ơn nó. Nó đã được lời cám ơn của nó rồi khi chàng trai chấp nhận lời đề nghị hái và bán quả của nó.

Chàng trai không quay lại sau một thời gian dài. Bây giờ chàng ta đã có tiền và chàng ta bận rộn làm ra nhiều tiền hơn từ số tiền đó. Chàng ta đã quên mất tất cả về cây. Nhiều năm trôi qua. Cây buồn bã. Nó nóng lòng mong đợi sự trở lại của chàng trai - giống như người mẹ có bầu vú căng đầy sữa nhưng đứa con bị lạc. Toàn bộ con người của người mẹ cầu khẩn đứa con; người mẹ tìm ki


File Attachment Icon
CaiCay.jpg