Nước mắt sau những tấm huy chương
Cơ bản
Tóm tắt
Nội dung
05/03/2020Hiện với tất cả
Thuộc mục:
Ảnh tiêu đề:
HiệnHiện
Tên:
Nước mắt sau những tấm huy chương
Thẻ Keywords (67 ký tự):
Nước mắt sau những tấm huy chương
Thẻ Description (160 ký tự):
Lúc em chưa phải là VĐV được nhiều người biết tới, em tham gia các kỳ thi đấu với tâm thế hết sức nhẹ nhàng: bơi mà không biết đối thủ của mình là ai, bơi mà không nghĩ mình cần phải thắng, chỉ cần cố gắng hết sức mình. Và chiến thắng đến thật nhẹ nhàng. Nhưng sau này, em bơi với tư cách là một Ánh Viên đoạt 8 huy chương vàng. Một Ánh Viên trên đỉnh cao thì cần phải giành chiến thắng - tất cả mọi người đều nghĩ thế và chính em cũng nghĩ thế đấy. Nên em bắt đầu để ý đến đối thủ của mình, để ý đến thành tích của mình. Nhưng càng để ý thì thành tích càng đi xuống. Gánh nặng càng khủng khiếp hơn. Em không còn tự tin với chính mình nữa.
Thiết lập:Duyệt: Duyệt - Loại tin: Mới - ---Chia sẻ---
Url nguồn:
Tóm tắt (Chỉ viết ngắn gọn ko viết dài quá)

<p>L&uacute;c em chưa phải l&agrave; VĐV được nhiều người biết tới, em tham gia c&aacute;c kỳ thi đấu với t&acirc;m thế hết sức nhẹ nh&agrave;ng:&nbsp;bơi m&agrave; kh&ocirc;ng biết đối thủ của m&igrave;nh l&agrave; ai,&nbsp;bơi m&agrave;&nbsp;kh&ocirc;ng nghĩ m&igrave;nh cần phải thắng, chỉ cần cố gắng hết sức m&igrave;nh.&nbsp;V&agrave; chiến thắng đến thật nhẹ nh&agrave;ng.&nbsp;</p>
<p>Nhưng sau n&agrave;y, em bơi với tư c&aacute;ch l&agrave; một &Aacute;nh Vi&ecirc;n đoạt 8 huy chương v&agrave;ng.&nbsp;Một &Aacute;nh Vi&ecirc;n tr&ecirc;n đỉnh cao th&igrave; cần phải gi&agrave;nh chiến thắng&nbsp;- tất cả mọi người đều nghĩ thế v&agrave;&nbsp;ch&iacute;nh em cũng nghĩ thế đấy.&nbsp;N&ecirc;n em bắt đầu để &yacute; đến đối thủ của m&igrave;nh, để &yacute; đến th&agrave;nh t&iacute;ch của m&igrave;nh. Nhưng c&agrave;ng để &yacute; th&igrave; th&agrave;nh t&iacute;ch c&agrave;ng đi xuống. G&aacute;nh nặng c&agrave;ng khủng khiếp hơn.&nbsp;Em kh&ocirc;ng c&ograve;n tự tin với ch&iacute;nh m&igrave;nh nữa.</p>
<div>&nbsp;</div>
webID: 25CF551050660A9B47258503000EB7B9
<p>&nbsp;</p>
<p><b>- T&ocirc; Lan Hương:&nbsp;</b>T&ocirc;i đ&atilde; rất muốn tr&ograve; chuyện với &Aacute;nh Vi&ecirc;n sau SEA Games vừa rồi: d&ugrave; l&agrave; nữ VĐV xuất sắc nhất kỳ đại hội với 6 HCV, nhưng thay v&igrave; ăn mừng, em bật kh&oacute;c trước h&agrave;ng triệu kh&aacute;n giả truyền h&igrave;nh, m&agrave; ai cũng hiểu đ&oacute; kh&ocirc;ng phải những giọt nước mắt hạnh ph&uacute;c?</p>
<p>&nbsp;</p>
<p><b>- &Aacute;nh Vi&ecirc;n:</b>&nbsp;Em kh&oacute;c v&igrave; đ&atilde; <b>kh&ocirc;ng thể ngăn được cảm gi&aacute;c thất vọng về bản th&acirc;n</b>. Thầy Đặng Anh Tuấn (HLV của &Aacute;nh Vi&ecirc;n &ndash; PV) từng n&oacute;i với em, l&agrave; vận động vi&ecirc;n, kh&ocirc;ng thể chỉ thoả m&atilde;n bằng việc m&igrave;nh đạt bao nhi&ecirc;u huy chương v&agrave;ng, m&agrave; phải cần cố gắng để m&igrave;nh ng&agrave;y h&ocirc;m nay lu&ocirc;n tốt hơn m&igrave;nh ng&agrave;y h&ocirc;m qua. Nhưng SEA Games vừa rồi, kể cả nội dung sở trường 400m, d&ugrave; d&agrave;nh HCV, em đều thất bại với c&aacute;c mục ti&ecirc;u c&aacute; nh&acirc;n. M&agrave; n&oacute; l&agrave; chuyện em đ&atilde; biết trước kỳ SEA Games, khi kết quả tập luyện kh&ocirc;ng khả quan. Với th&agrave;nh t&iacute;ch vừa rồi, em kh&ocirc;ng đạt chuẩn A Olympic. Mọi người c&oacute; thể tế nhị kh&ocirc;ng n&oacute;i, nhưng em vẫn tự hiểu rằng, d&ugrave; đạt được 6 HCV, th&igrave; em vẫn đang dần xa rời đỉnh cao.</p>
<p>&nbsp;</p>
<p><b>- T&ocirc; Lan Hương:&nbsp;</b>Nhưng l&yacute;&nbsp;do g&igrave; khiến cho th&agrave;nh t&iacute;ch của em li&ecirc;n tục đi xuống? Khi m&agrave; em l&agrave; VĐV được đầu tư kinh ph&iacute; nhiều nhất Việt Nam?</p>
<p>&nbsp;</p>
<p><b>- &Aacute;nh Vi&ecirc;n: </b>Em c&ograve;n nhớ, &ocirc;ng nội l&agrave; người đầu ti&ecirc;n dạy em bơi ở con rạch gần nh&agrave;. Mỗi lần ba mẹ đi vắng, &ocirc;ng thường mang em ra con rạch, n&eacute;m em xuống đ&oacute;. Cứ thế m&agrave; em biết bơi. Khi ấy với em, được bơi, được v&ugrave;ng vẫy l&agrave; hạnh ph&uacute;c. Em bơi m&agrave; kh&ocirc;ng c&oacute; g&aacute;nh nặng g&igrave; cả.</p>
<p>L&uacute;c em chưa phải l&agrave; VĐV được nhiều người biết tới, em tham gia c&aacute;c kỳ thi đấu với t&acirc;m thế hết sức nhẹ nh&agrave;ng: <b>bơi m&agrave; kh&ocirc;ng biết đối thủ của m&igrave;nh l&agrave; ai,</b> bơi m&agrave; <b>kh&ocirc;ng nghĩ m&igrave;nh cần phải thắng</b>, chỉ cần cố gắng hết sức m&igrave;nh. <b>V&agrave; chiến thắng đến thật nhẹ nh&agrave;ng.&nbsp;</b></p>
<p>Nhưng sau n&agrave;y, em bơi với tư c&aacute;ch l&agrave; một &Aacute;nh Vi&ecirc;n đoạt 8 huy chương v&agrave;ng. <b>Một &Aacute;nh Vi&ecirc;n tr&ecirc;n đỉnh cao th&igrave; cần phải gi&agrave;nh chiến thắng </b>- tất cả mọi người đều nghĩ thế v&agrave; <b>ch&iacute;nh em cũng nghĩ thế đấy.</b> N&ecirc;n em bắt đầu để &yacute; đến đối thủ của m&igrave;nh, để &yacute; đến th&agrave;nh t&iacute;ch của m&igrave;nh. Nhưng c&agrave;ng để &yacute; th&igrave; th&agrave;nh t&iacute;ch c&agrave;ng đi xuống. G&aacute;nh nặng c&agrave;ng khủng khiếp hơn. <b>Em kh&ocirc;ng c&ograve;n tự tin với ch&iacute;nh m&igrave;nh nữa.</b></p>
<p>&nbsp;</p>
<p><b>- T&ocirc; Lan Hương:&nbsp;</b>Trước SEA Games vừa rồi, tr&ecirc;n Facebook c&aacute; nh&acirc;n của m&igrave;nh, em thường chia sẻ t&acirc;m trạng buồn b&atilde;, bất an... Thậm ch&iacute; t&ocirc;i biết rằng, thời gian c&ograve;n tập luyện b&ecirc;n Mỹ, em đ&atilde; gửi đơn cho Li&ecirc;n Đo&agrave;n Thể thao dưới nước, với nguyện vọng xin về nước, gi&atilde; từ sự nghiệp thi đấu đỉnh cao&hellip;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p><b>- &Aacute;nh Vi&ecirc;n&nbsp;: </b>V&igrave; hai năm vừa rồi l&agrave; hai năm v&ocirc; c&ugrave;ng kh&oacute; khăn với em. Asiad 17 (2016), em đạt 2 HCĐ. Asiad 2018, em đặt mục ti&ecirc;u đổi m&agrave;u huy chương. Nhưng kh&ocirc;ng những mục ti&ecirc;u đ&oacute; kh&ocirc;ng th&agrave;nh, m&agrave; em c&ograve;n ra về ho&agrave;n to&agrave;n tay trắng. Kể cả trước SEA Games vừa rồi, trong qu&aacute; tr&igrave;nh tập luyện, em cũng đ&atilde; biết th&agrave;nh t&iacute;ch của m&igrave;nh ng&agrave;y c&agrave;ng sa s&uacute;t. Chuyện t&igrave;nh cảm th&igrave; kh&ocirc;ng được như &yacute;, th&agrave;nh t&iacute;ch bơi trong tập luyện v&agrave; thi đấu kh&ocirc;ng tốt; em lại kh&ocirc;ng c&oacute; ai để chia sẻ, n&ecirc;n sự ch&aacute;n chường, mệt mỏi l&agrave; c&oacute; thật.</p>
<div>
<p>Trong qu&aacute; tr&igrave;nh tập huấn trước SEA Games, ban ng&agrave;y em cố gắng tập luyện b&igrave;nh thường, nhưng <b>đ&ecirc;m xuống, khi c&oacute; một m&igrave;nh th&igrave; em kh&oacute;c.</b> Em mất ngủ triền mi&ecirc;n, v&agrave; thầy Tuấn phải mua <b>thuốc an thần</b> về cho em uống, em mới ngủ được. <b>Em nổi giận với tất cả mọi người xung quanh</b>, thậm ch&iacute; n&oacute;i hỗn với thầy m&igrave;nh. Thời điểm đ&oacute;, em thực sự đ&atilde; viết đơn xin giải nghệ. Nhưng cả thầy Đặng Anh Tuấn v&agrave; c&aacute;c b&aacute;c, c&aacute;c ch&uacute; ở Li&ecirc;n đo&agrave;n Thể thao dưới nước đ&atilde; động vi&ecirc;n em, n&ecirc;n em đ&atilde; lấy lại được tinh thần v&agrave;o ph&uacute;t cuối để tham dự SEA Games.&nbsp;</p>
</div>
<div>
<div data-component="true" data-component-type="image_mobile" data-component-value1="https://i.ndh.vn/2020/03/05/sub-2-1-desktop79-3069-1583373403.jpg" data-component-value2="https://i.ndh.vn/2020/03/05/sub-2-copy40-7978-1583373403.jpg">
<figure><img alt="" src="https://i.ndh.vn/2020/03/05/sub-2-1-desktop79-3069-1583373403.jpg" style="float: left;"></figure>
</div>
</div>
<div>
<p><b>- T&ocirc; Lan Hương:</b>&nbsp;Hẳn nhi&ecirc;n ai cũng dễ d&agrave;ng nh&igrave;n thấy vinh quang m&agrave; em đ&atilde; c&oacute;. Nhưng c&aacute;i gi&aacute; em phải trả cho th&agrave;nh c&ocirc;ng l&agrave; g&igrave;?</p>
<p>&nbsp;</p>
</div>
<div>
<p><b>- &Aacute;nh Vi&ecirc;n:</b> Ở Mỹ, mỗi ng&agrave;y em tập từ 7h15 s&aacute;ng đến 20h30. <b>Nhiệm vụ của em l&agrave; ăn, l&agrave; bơi, l&agrave; ngủ. </b>Mọi thứ c&ograve;n lại thầy Đặng Anh Tuấn sẽ lo. Bữa ăn của em cũng sẽ do thầy trực tiếp v&agrave;o bếp. Khẩu phẩn ăn một bữa c&oacute; thể l&agrave; 1kg thịt b&ograve;, 50 con t&ocirc;m, một đĩa rau x&agrave; l&aacute;ch trộn, sinh tố xay, một ng&agrave;y mấy bữa, kh&ocirc;ng được bỏ bữa n&agrave;o.</p>
<p>C&oacute; những ng&agrave;y, em ăn m&agrave; cảm gi&aacute;c như m&igrave;nh đ&atilde; <b>mất đi ho&agrave;n to&agrave;n vị gi&aacute;c</b>. <b>Em nghĩ m&igrave;nh giống như c&aacute;i m&aacute;y xay sinh tố.</b> M&agrave; một c&aacute;i m&aacute;y sinh tố th&igrave; kh&ocirc;ng được quan t&acirc;m đến vị của đồ ăn, chỉ cần bỏ đồ ăn v&ocirc;, nhai v&agrave; nuốt.</p>
<p>Cũng c&oacute; những ng&agrave;y em ốm hoặc mệt, hoặc t&acirc;m trạng bất ổn, kh&ocirc;ng thể n&agrave;o &eacute;p m&igrave;nh l&agrave;m c&aacute;i m&aacute;y xay sinh tố được, em xin thầy được bỏ dở một phần thức ăn của m&igrave;nh, v&agrave; thầy em sẽ n&oacute;i: &ldquo;OK, con cất đ&oacute;, rồi để bữa sau ăn tiếp&rdquo;.</p>
<p>&nbsp;</p>
<p><b>- T&ocirc; Lan Hương:</b> V&agrave; em sống cuộc đời của một c&aacute;i m&aacute;y xay sinh tố kh&ocirc;ng một lần phản kh&aacute;ng?</p>
<p>&nbsp;</p>
<p><b>- &Aacute;nh Vi&ecirc;n:</b> Cũng kh&ocirc;ng phải ng&agrave;y n&agrave;o trong suốt 7 năm sang Mỹ tập luyện, em cũng ngoan ngo&atilde;n nghe lời thầy m&igrave;nh. C&oacute; những ng&agrave;y em kh&ocirc;ng chịu ăn hết khẩu phần d&ugrave; thầy Tuấn c&oacute; khuy&ecirc;n nhủ đủ điều. Dĩ nhi&ecirc;n l&agrave; thầy giận. V&agrave; h&igrave;nh phạt của thầy l&agrave; liền nhiều ng&agrave;y sau đ&oacute;, thầy sẽ nấu cho em những bữa ăn với khẩu phần của người b&igrave;nh thường. Một, hai ng&agrave;y đầu,<b> em ăn bữa cơm b&igrave;nh thường đ&oacute; trong một trạng th&aacute;i v&ocirc; c&ugrave;ng hạnh ph&uacute;c</b>. Nhưng đến ng&agrave;y thứ ba, thứ tư th&igrave; em hiểu ngay vấn đề: <b>em sẽ bơi kh&ocirc;ng nổi nữa nếu chỉ ăn c&oacute; thế</b>. L&uacute;c đ&oacute; thầy em lại hỏi: &ldquo;Giờ con đ&atilde; hiểu gi&aacute; trị bữa ăn chưa?&rdquo;. Lẽ dĩ nhi&ecirc;n l&agrave; em hiểu thầy m&igrave;nh đ&uacute;ng, <b>v&agrave; em lại quay lại sống cuộc đời của một c&aacute;i m&aacute;y sinh tố.&nbsp;</b></p>
<p>Thầy em n&oacute;i <b>&quot;l&agrave; một VĐV th&igrave; con phải chấp nhận trả gi&aacute;&quot;</b>. Trong 7 năm tập huấn ở Mỹ, em kh&ocirc;ng được ph&eacute;p d&ugrave;ng điện thoại. Em c&ograve;n nhớ nhiều năm trước, thầy c&oacute; mua cho em một c&aacute;i điện thoại iPhone ở Mỹ bằng ch&iacute;nh tiền của thầy. Nhưng n&oacute;i l&agrave; c&oacute; điện thoại cho sang, chứ thầy kh&ocirc;ng cho em d&ugrave;ng. Mỗi tuần, bố mẹ sẽ gọi điện cho em một lần v&agrave;o ng&agrave;y thứ 7 hoặc chủ nhật, mỗi lần 30 ph&uacute;t, qua điện thoại của thầy. Buổi trưa hoặc buổi tối, trong bữa cơm, em sẽ được mượn iPad của thầy để xem c&aacute;c chương tr&igrave;nh h&agrave;i hoặc c&aacute;c chương tr&igrave;nh thể thao. Thầy cấm em đọc b&aacute;o hay x&agrave;i Facebook v&igrave; sợ em hư v&agrave; sợ em bị ảnh hưởng khi đọc c&aacute;c th&ocirc;ng tin về m&igrave;nh tr&ecirc;n b&aacute;o ch&iacute;.</p>
<p>Sau SEA Games 2015, em 18 tuổi, n&ecirc;n em n&oacute;i với thầy m&igrave;nh: &ldquo;Con lớn rồi, con c&oacute; nhu cầu li&ecirc;n lạc với mọi người, con muốn từ b&acirc;y giờ sẽ được d&ugrave;ng điện thoại tự do&rdquo;. V&igrave; em cũng muốn được chơi Facebook, cũng muốn được kết bạn, rồi lướt Facebook xem bạn b&egrave; m&igrave;nh đang sống thế n&agrave;o. Nhưng hậu quả l&agrave; cả ng&agrave;y em kh&ocirc;ng rời được c&aacute;i điện thoại, xem hết thứ n&agrave;y tới thứ kh&aacute;c.&nbsp;</p>
<div>
<figure><img alt="" src="https://i.ndh.vn/2020/03/04/4126-4693-1583340664.jpg"><figcaption>
<div>Ảnh:&nbsp;Ho&agrave;ng Triều</div>
</figcaption></figure>
</div>
<p>Hồi đ&oacute; c&oacute; rất nhiều người l&agrave;m quen với em tr&ecirc;n MXH, n&ecirc;n em sẽ tranh thủ giờ ngủ trưa, ngủ tối để nhắn tin cho những người m&igrave;nh mới quen, v&igrave; cảm gi&aacute;c được tr&ograve; chuyện v&agrave; l&agrave;m quen với nhiều người l&agrave; thứ rất mới mẻ với em. Rồi v&igrave; thế m&agrave; em thiếu ngủ, thể lực đi xuống, th&agrave;nh t&iacute;ch tập luyện đi xuống. N&ecirc;n 2 tuần sau, em lại tự gi&aacute;c nộp lại điện thoại cho thầy, d&ugrave; thầy kh&ocirc;ng &eacute;p, để quay lại với cuộc sống vốn c&oacute; của m&igrave;nh: kh&ocirc;ng bạn b&egrave;, kh&ocirc;ng kết nối. Em với thầy thoả thuận với nhau l&agrave; sau khi c&aacute;c giải đấu trong năm kết th&uacute;c, <b>em sẽ c&oacute; v&agrave;i ng&agrave;y xả hơi, sẽ được d&ugrave;ng điện thoại của m&igrave;nh một c&aacute;ch tự do. Nhưng một năm em chỉ c&oacute; 7 ng&agrave;y nghỉ th&ocirc;i&hellip;</b></p>
<p>&nbsp;</p>
<p><b>- T&ocirc; Lan Hương:</b>&nbsp;V&agrave;o những ng&agrave;y hiếm hoi sống một cuộc đời b&igrave;nh thường, em sẽ l&agrave;m g&igrave;?</p>
<p>&nbsp;</p>
<p><b>- &Aacute;nh Vi&ecirc;n:</b> Những ng&agrave;y đ&oacute;, em sẽ <b>ngủ dậy thật muộn, thức thật khuya</b>. Nếu ở Việt Nam, em sẽ được về nh&agrave; thăm ba mẹ 1-2 ng&agrave;y, được ăn cơm c&aacute; kho v&agrave; canh chua c&aacute; l&oacute;c mẹ nấu. Nếu ở với thầy, thầy sẽ nấu cho em những m&oacute;n em th&iacute;ch. Em c&oacute; quyền bỏ dở phần ăn của m&igrave;nh nếu em kh&ocirc;ng muốn. Em c&oacute; thể thức đến qu&aacute; nửa đ&ecirc;m, giấu thầy tr&ugrave;m chăn lướt Facebook m&agrave; kh&ocirc;ng thấy tội lỗi. Thế l&agrave; đ&atilde; hạnh ph&uacute;c lắm rồi.</p>
<p>&nbsp;</p>
<div>
<p><b>- T&ocirc; Lan Hương:</b>&nbsp;&Aacute;nh Vi&ecirc;n n&agrave;y, em c&oacute; bao nhi&ecirc;u huy chương trong cả sự nghiệp thi đấu của m&igrave;nh đến giờ?</p>
<p>&nbsp;</p>
</div>
<div>
<p><b>- &Aacute;nh vi&ecirc;n:</b> 150 huy chương tất cả.</p>
<p>&nbsp;</p>
<p><b>- T&ocirc; Lan Hương:</b>&nbsp;Vậy em c&oacute; bao nhi&ecirc;u người bạn&hellip;?</p>
<p>&nbsp;</p>
<p><b>- &Aacute;nh Vi&ecirc;n:</b>&nbsp;Gần đ&acirc;y, khi kh&ocirc;ng c&ograve;n tập huấn b&ecirc;n Mỹ nữa, em quay trở lại tập luyện chung với c&aacute;c vận động vi&ecirc;n bơi lội trong nước ở Đại học Thể dục Thể thao TP HCM, v&agrave; em bắt đầu c&oacute; bạn. Hiện tại, em c&oacute; 5 người bạn mới quen, đều l&agrave; bạn trong đội tuyển bơi. Nhưng <b>suốt 7 năm qua, em kh&ocirc;ng c&oacute; bạn.</b></p>
<p>&nbsp;</p>
<p><b>- T&ocirc; Lan Hương:</b>&nbsp;T&ocirc;i tưởng l&agrave; VĐV nổi tiếng, em sẽ c&oacute; nhiều người y&ecirc;u qu&yacute; m&igrave;nh?</p>
<p>&nbsp;</p>
<p><b>- &Aacute;nh Vi&ecirc;n:</b> <b>Trong thế giới của VĐV, người ta kh&ocirc;ng th&iacute;ch những người k&eacute;m cỏi. Nhưng người ta cũng kh&ocirc;ng vui khi thấy người kh&aacute;c th&agrave;nh c&ocirc;ng hơn m&igrave;nh.</b> Cũng c&oacute; những người sau khi em th&agrave;nh c&ocirc;ng th&igrave; th&acirc;n thiết với em. Nhưng sau lưng, em biết họ l&agrave;m hoặc n&oacute;i nhiều điều kh&ocirc;ng tốt với m&igrave;nh. M&agrave; em th&igrave; vốn rụt r&egrave; n&ecirc;n khi gặp phải những chuyện đ&oacute;, em c&agrave;ng thu m&igrave;nh lại. Việc tập huấn ở Mỹ nhiều năm trời cũng kh&ocirc;ng cho em cơ hội l&agrave;m quen với ai. Chị biết đấy, đến điện thoại em cũng kh&ocirc;ng d&ugrave;ng m&agrave;.&nbsp;</p>
<p>&nbsp;</p>
<div>
<p><b>- T&ocirc; Lan Hương:&nbsp;</b>Chỉ sống v&agrave; giao tiếp với duy nhất một người đ&agrave;n &ocirc;ng lớn tuổi suốt gần chục năm qua, kh&ocirc;ng c&oacute; bố mẹ b&ecirc;n cạnh, kh&ocirc;ng c&oacute; bạn b&egrave; c&ugrave;ng trang lứa, em đ&atilde; xoay sở ra sao với tuổi mới lớn của m&igrave;nh?</p>
<p>&nbsp;</p>
</div>
<div>
<p><b>- &Aacute;nh Vi&ecirc;n: </b>Mọi chuyện trong cuộc sống, em đều t&acirc;m sự với thầy. Khi em trải qua những thay đổi tuổi dậy th&igrave;, hay kể cả l&uacute;c em đem l&ograve;ng thương nhớ một cậu bạn n&agrave;o đ&oacute; m&agrave; kh&ocirc;ng được người ta đ&aacute;p lại, em cũng sẽ hỏi thầy: &ldquo;Tại sao em th&iacute;ch người đ&oacute; m&agrave; người ta kh&ocirc;ng th&iacute;ch em?&rdquo;. Quần &aacute;o em mặc cũng đều do thầy mua cả.</p>
<p>Nhưng ở cạnh thầy th&igrave; <b>em phải sống như một cậu con trai</b>. Hồi em mới được thầy Tuấn nhận l&agrave;m học tr&ograve;, c&oacute; lần c&aacute;c chị trong đội tuyển dẫn em đi l&agrave;m t&oacute;c v&agrave; sơn m&oacute;ng tay. Khi về, thầy la em dữ lắm. Thầy bảo, một VĐV kh&ocirc;ng l&agrave;m đẹp bằng những thứ đ&oacute;, m&agrave; l&agrave;m đẹp bằng những tấm huy chương. L&uacute;c đ&oacute; em nghĩ thầy sẽ th&iacute;ch em sống như một cậu con trai v&agrave; chỉ chuy&ecirc;n t&acirc;m v&agrave;o tập luyện, n&ecirc;n dần dần em mặc nhi&ecirc;n coi m&igrave;nh cần phải sống như thế. <b>Th&uacute; thật l&agrave; c&oacute; giai đoạn, em đ&atilde; qu&ecirc;n m&igrave;nh l&agrave; phụ nữ.&nbsp;</b></p>
<p>&nbsp;</p>
<div>
<p><b>- T&ocirc; Lan Hương:</b>&nbsp;N&agrave;y, em đ&atilde; bao giờ c&oacute; một bộ v&aacute;y chưa?</p>
<p>&nbsp;</p>
</div>
<div>
<p><b>- &Aacute;nh Vi&ecirc;n:</b> Hồi ở với thầy th&igrave; kh&ocirc;ng. Khi hai thầy tr&ograve; đi shopping, thầy sẽ mua cho em quần &aacute;o thể thao, gi&agrave;y thể thao. Thi thoảng em cũng nghĩ đến việc sẽ xin thầy mua thử một bộ v&aacute;y, nhưng rồi lại th&ocirc;i. V&igrave; em sợ thầy sẽ la khi em đ&ograve;i l&agrave;m điệu.</p>
<p>&nbsp;</p>
<p><b>- T&ocirc; Lan Hương:</b>&nbsp;N&atilde;y giờ mọi thứ em n&oacute;i đều l&agrave; &ldquo;do thầy bảo&rdquo;, &quot;do thầy quyết định&quot;. Vậy đ&acirc;u l&agrave; ch&iacute;nh kiến của em? Em đang sống cuộc đời của m&igrave;nh kia m&agrave;?</p>
<p>&nbsp;</p>
<p><b>- &Aacute;nh Vi&ecirc;n:</b> <b>Ch&iacute;nh kiến của em cũng l&agrave; do thầy em dạy m&agrave; th&agrave;nh</b>, em nghĩ vậy đ&oacute;. Lần đầu gặp thầy Tuấn l&agrave; khi em 13 tuổi. Với em đ&oacute; l&agrave; may mắn lớn nhất cuộc đời. Thầy Đặng Anh Tuấn l&agrave; người nghi&ecirc;m khắc nhất trong tất cả c&aacute;c HLV bơi lội; cả l&agrave;ng bơi ai cũng sợ. Khi ấy thầy n&oacute;i với em: &ldquo;Con l&agrave;m theo lời thầy sẽ th&agrave;nh c&ocirc;ng&rdquo;. V&agrave; em đ&atilde; thực sự thấy th&agrave;nh t&iacute;ch của m&igrave;nh thay đổi vượt bậc kể từ khi gặp thầy. <b>Nếu kh&ocirc;ng c&oacute; thầy th&igrave; kh&ocirc;ng c&oacute; &Aacute;nh Vi&ecirc;n ng&agrave;y h&ocirc;m nay.&nbsp;</b></p>
<p>Những năm ở b&ecirc;n thầy, cũng c&oacute; giai đoạn em cự c&atilde;i thầy, n&oacute;i hỗn với thầy, chống đối thầy khi em gặp vấn đề về t&acirc;m l&yacute;. Thầy bảo g&igrave; th&igrave; em sẽ l&agrave;m ngược lại. Nhưng khi những điều đ&oacute; qua đi rồi, em hiểu rằng mọi điều thầy khuy&ecirc;n em đều đ&uacute;ng v&agrave; em cần l&agrave;m theo n&oacute;. Thầy thay cha mẹ dạy dỗ em. Em sống với thầy ngần đ&oacute; năm, n&ecirc;n nghe theo thầy cũng l&agrave; b&igrave;nh thường.&nbsp;</p>
<p>&nbsp;</p>
<div>
<p><b>- T&ocirc; Lan Hương:</b>&nbsp;Khi đ&atilde; hiểu vinh quang đi c&ugrave;ng với hy sinh v&agrave; trả gi&aacute;, c&oacute; bao giờ em nghĩ nếu cho em được lựa chọn lại cuộc đời m&igrave;nh, em sẽ&hellip;?</p>
<p>&nbsp;</p>
</div>
<div>
<p><b>- &Aacute;nh Vi&ecirc;n:</b> Em vẫn chọn cuộc đời n&agrave;y th&ocirc;i. <b>D&ugrave; một năm chỉ c&oacute; 7 ng&agrave;y được sống như một người b&igrave;nh thường th&igrave; rất &iacute;t, nhưng cũng rất vui. </b>Nếu 365 ng&agrave;y trong năm đều vui như thế th&igrave; dần dần c&oacute; thể sẽ kh&ocirc;ng c&ograve;n thấy vui nữa. M&agrave; <b>ngo&agrave;i bơi lội ra, em kh&ocirc;ng biết phải l&agrave;m g&igrave;.</b></p>
<p>&nbsp;</p>
<p><b>- T&ocirc; Lan Hương:</b>&nbsp;Sau SEA Games 30 vừa rồi, em kh&ocirc;ng quay trở lại Mỹ tập huấn nữa m&agrave; về TP HCM tập luyện ở ĐH Thể dục Thể thao chung với c&aacute;c VĐV kh&aacute;c. T&ocirc;i biết rằng em thậm ch&iacute; kh&ocirc;ng c&oacute; cả HLV ri&ecirc;ng cho m&igrave;nh?</p>
<p>&nbsp;</p>
<p><b>- &Aacute;nh Vi&ecirc;n:</b>&nbsp;Li&ecirc;n đo&agrave;n Thể thao dưới nước n&oacute;i b&acirc;y giờ kh&ocirc;ng c&ograve;n đủ kinh ph&iacute; để đầu tư cho em đi Mỹ d&agrave;i hạn nữa, n&ecirc;n em sẽ về Việt Nam tập luyện. Thật ra chuyện tập luyện ở Mỹ hay ở Việt Nam kh&ocirc;ng qu&aacute; quan trọng với em. Miễn l&agrave; c&oacute; thầy em, th&igrave; em tập ở đ&acirc;u cũng được. Nhưng sau SEA Games vừa rồi, thầy Đặng Anh Tuấn từ chức để sang Mỹ l&agrave;m HLV. N&ecirc;n b&acirc;y giờ em tập chung trong một đội 10 người. Cả đội c&oacute; một c&ocirc; gi&aacute;o dạy chung. Khi thầy Đặng Anh Tuấn quyết định nghỉ, em kh&oacute;c dữ lắm. Em xin thầy đổi &yacute; v&agrave; ở lại với em, nhưng thầy n&oacute;i với em: &ldquo;Thầy đi kh&ocirc;ng phải v&igrave; thầy gh&eacute;t giận g&igrave; con. Nhưng người lớn c&oacute; những l&yacute; do m&agrave; con kh&ocirc;ng hiểu được&rdquo;. N&ecirc;n em chẳng c&ograve;n c&aacute;ch n&agrave;o kh&aacute;c.</p>
<div>
<figure><img alt="" src="https://i.ndh.vn/2020/03/04/4105-8796-1583340665.jpg"><figcaption>
<div>Ảnh:&nbsp;Ho&agrave;ng Triều</div>
</figcaption></figure>
</div>
<p>Hồi thầy mới đi, những ng&agrave;y đầu với em rất khủng khiếp, v&igrave; suốt 7 năm qua em đ&atilde; quen với việc lu&ocirc;n c&oacute; thầy m&igrave;nh ở cạnh m&igrave;nh tr&ecirc;n đường bơi. N&ecirc;n <b>mỗi khi ra hồ bơi m&agrave; chỉ c&oacute; một m&igrave;nh, em thậm ch&iacute; kh&ocirc;ng d&aacute;m nhảy xuống.</b> Chị nghe thế chắc buồn cười lắm nhỉ? Bơi lội l&agrave; việc rất b&igrave;nh thường với em. Thế m&agrave; <b>khi chỉ c&ograve;n một m&igrave;nh, việc em tưởng chừng rất quen thuộc đ&oacute; ho&aacute; ra cũng rất đ&aacute;ng sợ.</b></p>
<p>&nbsp;</p>
<p><b>- T&ocirc; Lan Hương:</b>&nbsp;Kh&ocirc;ng đi Mỹ tập huấn, cũng kh&ocirc;ng c&oacute; HLV ri&ecirc;ng, em c&oacute; chạnh l&ograve;ng kh&ocirc;ng nếu như c&oacute; người n&oacute;i rằng b&acirc;y giờ em đ&atilde; bắt đầu &ldquo;hết thời&rdquo; n&ecirc;n kh&ocirc;ng c&ograve;n được đầu tư?</p>
<p>&nbsp;</p>
<p><b>- &Aacute;nh Vi&ecirc;n:</b> Hiện tại em vẫn chờ xem quyết định của Li&ecirc;n đo&agrave;n về tương lai của em trong thời gian tới. <b>Nhưng d&ugrave; thế n&agrave;o, em cũng kh&ocirc;ng buồn về việc đ&oacute;.</b> Thể thao rất khắc nghiệt, hoặc l&agrave; vinh quang, hoặc l&agrave; kh&ocirc;ng g&igrave; cả. Khi m&igrave;nh c&oacute; th&agrave;nh t&iacute;ch tốt th&igrave; m&igrave;nh sẽ được quan t&acirc;m; khi m&igrave;nh sa s&uacute;t, th&igrave; việc kh&ocirc;ng được đầu tư l&agrave; đương nhi&ecirc;n, v&igrave; thể thao lu&ocirc;n c&oacute; nh&acirc;n tố mới, kh&ocirc;ng ai đủ ki&ecirc;n nhẫn để chờ đợi một VĐV đ&atilde; hết thời. M&agrave; <b>vinh quang của thể thao l&agrave; một v&ograve;ng tr&ograve;n, một ng&ocirc;i sao mọc l&ecirc;n th&igrave; ắt phải lặn đi, để nhường chỗ cho một ng&ocirc;i sao mới.&nbsp;</b></p>
<div>
<p><b>- T&ocirc; Lan Hương:</b>&nbsp;Em nghĩ g&igrave; về cơ hội trở lại đỉnh cao của m&igrave;nh?</p>
</div>
<div>
<p><b>- &Aacute;nh Vi&ecirc;n:</b> Ch&iacute;nh em cũng <b>hoang mang</b> khi nghĩ về việc đ&oacute;. Một phần v&igrave; phong độ của em đi xuống, một phần kh&aacute;c v&igrave; khi kh&ocirc;ng c&oacute; một HLV ở b&ecirc;n cạnh để hướng dẫn, n&ecirc;n c&oacute; lẽ cơ hội đ&oacute; gần như bằng 0. V&igrave; bơi lội kh&aacute;c với những m&ocirc;n thể thao kh&aacute;c lắm. <b>Khi m&igrave;nh bơi dưới hồ, lu&ocirc;n cần c&oacute; một HLV ở tr&ecirc;n bờ để theo d&otilde;i, ph&aacute;t hiện ra những lỗi sai của m&igrave;nh rồi mới khắc phục được.&nbsp;</b></p>
<div>
<figure><img alt="" src="https://i.ndh.vn/2020/03/04/tm-3-8304-1583340666.jpg"><figcaption>&Aacute;nh Vi&ecirc;n bắt đầu phải suy nghĩ nhiều hơn về tương lai của m&igrave;nh. Ảnh:&nbsp;Tuấn Mark</figcaption></figure>
</div>
<p>N&ecirc;n em đ&atilde; nghĩ rất nhiều về tương lai của m&igrave;nh, v&agrave; sẽ c&ograve;n tiếp tục nghĩ trong thời gian tới. Để nếu kh&ocirc;ng thể t&igrave;m lại đỉnh cao, em sẽ rời bỏ n&oacute; v&agrave; t&igrave;m cho m&igrave;nh một hướng đi kh&aacute;c. Em th&agrave; bu&ocirc;ng bỏ tr&ecirc;n đỉnh cao, c&ograve;n hơn đợi đến l&uacute;c kh&ocirc;ng ai nhớ m&igrave;nh mới chịu từ bỏ.</p>
<p>&nbsp;</p>
<p><b>- T&ocirc; Lan Hương:</b>&nbsp;V&agrave; em c&oacute; chia sẻ &yacute; định đ&oacute; với ba mẹ m&igrave;nh?</p>
<p>&nbsp;</p>
<p><b>- &Aacute;nh Vi&ecirc;n:</b>&nbsp;Người ngo&agrave;i c&oacute; thể kh&ocirc;ng c&ograve;n y&ecirc;u thương em v&igrave; em bơi kh&ocirc;ng giỏi nữa. Nhưng d&ugrave; em bơi giỏi hay kh&ocirc;ng th&igrave; em vẫn l&agrave; con g&aacute;i của ba mẹ em. <b>Họ y&ecirc;u thương v&agrave; ủng hộ mọi việc em l&agrave;m.</b></p>
<p>&nbsp;</p>
<p><b>- T&ocirc; Lan Hương:</b>&nbsp;Nếu rời bỏ bơi lội, em sẽ l&agrave;m g&igrave;?</p>
<p>&nbsp;</p>
<p><b>- &Aacute;nh Vi&ecirc;n:</b> Em mong m&igrave;nh c&oacute; thể trở th&agrave;nh HLV. V&agrave; em cũng mơ mở một nh&agrave; h&agrave;ng, để ăn thoả th&iacute;ch những m&oacute;n m&agrave; hồi l&agrave; VĐV m&igrave;nh kh&ocirc;ng được ăn.</p>
<p>&nbsp;</p>
<p><b>-&nbsp;T&ocirc; Lan Hương:</b>&nbsp;<b>Thể thao l&agrave; nhất thời, cuộc sống th&igrave; d&agrave;i l&acirc;u</b>. Em đ&atilde; chuẩn bị g&igrave; cho tương lai c&oacute; thể kh&ocirc;ng c&oacute; thể thao của m&igrave;nh?</p>
<p>&nbsp;</p>
<p><b>-&nbsp;&Aacute;nh Vi&ecirc;n:</b>&nbsp;Khi c&ograve;n tập huấn ở Mỹ, c&aacute;c thầy c&ocirc; ở Việt Nam sẽ gửi b&agrave;i tập v&agrave; s&aacute;ch vở cho em tự học văn h&oacute;a. Mỗi cuối tuần em sẽ d&agrave;nh thời gian học b&agrave;i v&agrave; l&agrave;m b&agrave;i tập. Một năm, em về Việt Nam một lần để thi l&ecirc;n lớp. Để vươn tới thể thao đỉnh cao, VĐV như em kh&ocirc;ng c&oacute; lựa chọn kh&aacute;c.</p>
<p>Sau n&agrave;y, nếu may mắn được l&agrave;m HLV th&igrave; tốt. C&ograve;n nếu phải ra đời bươn chải với nghề kh&aacute;c, <b>em sẽ phải chấp nhận học từ đầu</b>. Nhiều anh chị VĐV kh&aacute;c sau khi giải nghệ cũng phải vật lộn với cuộc sống. Nhưng <b>em tin em c&ograve;n trẻ, chỉ cần chăm chỉ, nỗ lực th&igrave; sẽ vượt qua</b>.</p>
<p>&nbsp;</p>
<p><b>- T&ocirc; Lan Hương:</b>&nbsp;Thế c&ograve;n việc trở n&ecirc;n nữ t&iacute;nh hơn th&igrave; sao, n&oacute; c&oacute; nằm trong kế hoạch của em kh&ocirc;ng?</p>
<p>&nbsp;</p>
<p><b>- &Aacute;nh Vi&ecirc;n:</b>&nbsp;Mấy th&aacute;ng trước, c&oacute; c&ocirc; b&ecirc;n Hiệp hội Bơi lội nh&igrave;n em, chắc v&igrave; thấy em giống con trai qu&aacute; n&ecirc;n c&ocirc; mắc cười. N&ecirc;n c&ocirc; bảo l&agrave; con g&aacute;i th&igrave; phải biết l&agrave;m đẹp, phải biết mặc v&aacute;y, biết trang điểm. Em về Đại học Thể dục Thể thao TP HCM tập luyện n&ecirc;n cũng bắt đầu c&oacute; bạn b&egrave;. C&aacute;c bạn dẫn em đi mua v&aacute;y v&agrave; tự tay trang điểm cho em. V&igrave; em kh&ocirc;ng biết chọn v&aacute;y n&ecirc;n c&aacute;c bạn cũng chọn cho em lu&ocirc;n. N&ecirc;n giờ trong tủ quần &aacute;o của em đ&atilde; c&oacute; 3 bộ v&aacute;y rồi.&nbsp;</p>
<div>
<figure><img alt="" src="https://i.ndh.vn/2020/03/04/4191-8767-1583340666.jpg"><figcaption>
<div>Ảnh:&nbsp;Ho&agrave;ng Triều</div>
</figcaption></figure>
</div>
<p>Lần đầu ti&ecirc;n mặc v&aacute;y, em mắc cười muốn chết. V&igrave; em nghĩ tướng m&igrave;nh như đ&agrave;n &ocirc;ng thế n&agrave;y m&agrave; mặc v&aacute;y thấy kỳ kỳ sao đ&oacute;. N&oacute; cũng khiến em l&oacute;ng ng&oacute;ng, kh&oacute; chịu nữa, v&igrave; trước giờ em to&agrave;n mặc đồ thể thao, đ&acirc;u c&oacute; quen với việc phải đi lại &yacute; tứ, nhẹ nh&agrave;ng. Nhưng em cũng biết m&igrave;nh n&ecirc;n l&agrave;m điệu một ch&uacute;t.&nbsp;</p>
<p>D&ugrave; phải học một c&aacute;ch chậm chạp để trở n&ecirc;n nữ t&iacute;nh, th&igrave; em cũng c&oacute; đ&ocirc;i lần ao ước được l&agrave; con g&aacute;i trong mắt một cậu bạn trai n&agrave;o đ&oacute;. Đến tuổi n&agrave;y, em vẫn kh&ocirc;ng biết phải l&agrave;m thế n&agrave;o để giao tiếp với đ&agrave;n &ocirc;ng, l&agrave;m người ta th&iacute;ch m&igrave;nh. Em thậm ch&iacute; chưa c&oacute; mối t&igrave;nh đầu&hellip;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p><b>- T&ocirc; Lan Hương:</b>&nbsp;Kh&ocirc;ng biết mua một bộ v&aacute;y, thế em đ&atilde; bao giờ tự mua một c&acirc;y son, một đ&ocirc;i b&ocirc;ng tai, hay một c&aacute;i t&uacute;i x&aacute;ch - điều m&agrave; mọi c&ocirc; g&aacute;i tuổi em thường l&agrave;m?</p>
<p>&nbsp;</p>
<p><b>- &Aacute;nh Vi&ecirc;n: </b>Em chưa từng l&agrave;m những việc đại loại như vậy. Em chỉ c&oacute; một c&aacute;i t&uacute;i x&aacute;ch được một fan h&acirc;m mộ tặng từ hồi c&ograve;n ở Mỹ.</p>
<p>&nbsp;</p>
<p><b>- T&ocirc; Lan Hương:</b>&nbsp;Vậy khoản tiền lớn nhất m&agrave; em chi cho bản th&acirc;n m&igrave;nh?</p>
<p>&nbsp;</p>
<p><b>-&nbsp;&Aacute;nh Vi&ecirc;n:</b>&nbsp;130 USD, cho một đ&ocirc;i gi&agrave;y Nike.</p>
<p>&nbsp;</p>
<p><b>- T&ocirc; Lan Hương:</b>&nbsp;130 USD? Vậy em l&agrave;m g&igrave; với những khoản thưởng tiền tỷ m&agrave; em nhận được?</p>
<p>&nbsp;</p>
<p><b>- &Aacute;nh Vi&ecirc;n:</b> Gia đ&igrave;nh em ngh&egrave;o lắm, ba mẹ kiếm tiền rất cực. C&oacute; những bữa đến giờ cơm m&agrave; nh&agrave; hết gạo, ba em phải mang gi&aacute; gạo sang nh&agrave; h&agrave;ng x&oacute;m vay. N&ecirc;n em tự thấy m&igrave;nh phải tiết kiệm. Đ&ocirc;i gi&agrave;y 130 USD đ&oacute;, em mua n&oacute; từ năm 2016. Em n&acirc;ng niu n&oacute; lắm v&agrave; chỉ để d&agrave;nh đi những dịp đặc biệt, n&ecirc;n b&acirc;y giờ n&oacute; vẫn như mới. Ng&agrave;y b&igrave;nh thường em sẽ đi những đ&ocirc;i gi&agrave;y cũ hơn nhiều.&nbsp;</p>
<p>Tiền kiếm được trong những năm thi đấu, em đều gửi ba mẹ. Ba mẹ cũng kh&ocirc;ng ti&ecirc;u g&igrave; nhiều. C&oacute; l&uacute;c thiếu tiền, ba mẹ em lấy ra ti&ecirc;u. Nhưng sau đ&oacute; lại t&igrave;m c&aacute;ch b&ugrave; lại. Ba mẹ n&oacute;i phải d&agrave;nh dụm ở đ&oacute; để chờ sau n&agrave;y em giải nghệ sẽ đưa lại cho em. Đ&oacute; l&agrave; khoản tiền em t&iacute;ch luỹ để ph&ograve;ng th&acirc;n sau n&agrave;y khi kh&ocirc;ng c&ograve;n bơi lội nữa, chứ kh&ocirc;ng phải để ti&ecirc;u x&agrave;i hoang ph&iacute;.</p>
<p>&nbsp;</p>
<div>
<p><b>- T&ocirc; Lan Hương:</b>&nbsp;Cảm ơn em về cuộc tr&ograve; chuyện n&agrave;y. V&agrave; h&atilde;y cho ph&eacute;p t&ocirc;i tặng em một set đồ trang điểm nho nhỏ cho ng&agrave;y 8/3.&nbsp;Hy vọng em d&ugrave; c&oacute; l&agrave;m g&igrave;, cũng lu&ocirc;n nhớ rằng m&igrave;nh lu&ocirc;n lu&ocirc;n v&agrave; c&oacute; quyền được sống như một người phụ nữ với đ&uacute;ng nghĩa của từ n&agrave;y.</p>
</div>
<div>
<div>
<figure><img alt="" src="https://i.ndh.vn/2020/03/04/4410-9453-1583340666.jpg"></figure>
</div>
</div>
<div>
<p>Nguồn: ndh.vn</p>
<p>B&agrave;i viết:&nbsp;T&ocirc; Lan Hương&nbsp;- Thiết kế:&nbsp;Bảo Linh</p>
<p>Ảnh:&nbsp;Ho&agrave;ng Triều, Nguyễn, Tuấn Mark</p>
</div>
<p>&nbsp;</p>
</div>
</div>
</div>
</div>
</div>
</div>
<p>&nbsp;</p>

 

- Tô Lan Hương: Tôi đã rất muốn trò chuyện với Ánh Viên sau SEA Games vừa rồi: dù là nữ VĐV xuất sắc nhất kỳ đại hội với 6 HCV, nhưng thay vì ăn mừng, em bật khóc trước hàng triệu khán giả truyền hình, mà ai cũng hiểu đó không phải những giọt nước mắt hạnh phúc?

 

- Ánh Viên: Em khóc vì đã không thể ngăn được cảm giác thất vọng về bản thân. Thầy Đặng Anh Tuấn (HLV của Ánh Viên – PV) từng nói với em, là vận động viên, không thể chỉ thoả mãn bằng việc mình đạt bao nhiêu huy chương vàng, mà phải cần cố gắng để mình ngày hôm nay luôn tốt hơn mình ngày hôm qua. Nhưng SEA Games vừa rồi, kể cả nội dung sở trường 400m, dù dành HCV, em đều thất bại với các mục tiêu cá nhân. Mà nó là chuyện em đã biết trước kỳ SEA Games, khi kết quả tập luyện không khả quan. Với thành tích vừa rồi, em không đạt chuẩn A Olympic. Mọi người có thể tế nhị không nói, nhưng em vẫn tự hiểu rằng, dù đạt được 6 HCV, thì em vẫn đang dần xa rời đỉnh cao.

 

- Tô Lan Hương: Nhưng lý do gì khiến cho thành tích của em liên tục đi xuống? Khi mà em là VĐV được đầu tư kinh phí nhiều nhất Việt Nam?

 

- Ánh Viên: Em còn nhớ, ông nội là người đầu tiên dạy em bơi ở con rạch gần nhà. Mỗi lần ba mẹ đi vắng, ông thường mang em ra con rạch, ném em xuống đó. Cứ thế mà em biết bơi. Khi ấy với em, được bơi, được vùng vẫy là hạnh phúc. Em bơi mà không có gánh nặng gì cả.

Lúc em chưa phải là VĐV được nhiều người biết tới, em tham gia các kỳ thi đấu với tâm thế hết sức nhẹ nhàng: bơi mà không biết đối thủ của mình là ai, bơi mà không nghĩ mình cần phải thắng, chỉ cần cố gắng hết sức mình. Và chiến thắng đến thật nhẹ nhàng. 

Nhưng sau này, em bơi với tư cách là một Ánh Viên đoạt 8 huy chương vàng. Một Ánh Viên trên đỉnh cao thì cần phải giành chiến thắng - tất cả mọi người đều nghĩ thế và chính em cũng nghĩ thế đấy. Nên em bắt đầu để ý đến đối thủ của mình, để ý đến thành tích của mình. Nhưng càng để ý thì thành tích càng đi xuống. Gánh nặng càng khủng khiếp hơn. Em không còn tự tin với chính mình nữa.

 

- Tô Lan Hương: Trước SEA Games vừa rồi, trên Facebook cá nhân của mình, em thường chia sẻ tâm trạng buồn bã, bất an... Thậm chí tôi biết rằng, thời gian còn tập luyện bên Mỹ, em đã gửi đơn cho Liên Đoàn Thể thao dưới nước, với nguyện vọng xin về nước, giã từ sự nghiệp thi đấu đỉnh cao…

 

- Ánh Viên : Vì hai năm vừa rồi là hai năm vô cùng khó khăn với em. Asiad 17 (2016), em đạt 2 HCĐ. Asiad 2018, em đặt mục tiêu đổi màu huy chương. Nhưng không những mục tiêu đó không thành, mà em còn ra về hoàn toàn tay trắng. Kể cả trước SEA Games vừa rồi, trong quá trình tập luyện, em cũng đã biết thành tích của mình ngày càng sa sút. Chuyện tình cảm thì không được như ý, thành tích bơi trong tập luyện và thi đấu không tốt; em lại không có ai để chia sẻ, nên sự chán chường, mệt mỏi là có thật.

Trong quá trình tập huấn trước SEA Games, ban ngày em cố gắng tập luyện bình thường, nhưng đêm xuống, khi có một mình thì em khóc. Em mất ngủ triền miên, và thầy Tuấn phải mua thuốc an thần về cho em uống, em mới ngủ được. Em nổi giận với tất cả mọi người xung quanh, thậm chí nói hỗn với thầy mình. Thời điểm đó, em thực sự đã viết đơn xin giải nghệ. Nhưng cả thầy Đặng Anh Tuấn và các bác, các chú ở Liên đoàn Thể thao dưới nước đã động viên em, nên em đã lấy lại được tinh thần vào phút cuối để tham dự SEA Games. 

- Tô Lan Hương: Hẳn nhiên ai cũng dễ dàng nhìn thấy vinh quang mà em đã có. Nhưng cái giá em phải trả cho thành công là gì?

 

- Ánh Viên: Ở Mỹ, mỗi ngày em tập từ 7h15 sáng đến 20h30. Nhiệm vụ của em là ăn, là bơi, là ngủ. Mọi thứ còn lại thầy Đặng Anh Tuấn sẽ lo. Bữa ăn của em cũng sẽ do thầy trực tiếp vào bếp. Khẩu phẩn ăn một bữa có thể là 1kg thịt bò, 50 con tôm, một đĩa rau xà lách trộn, sinh tố xay, một ngày mấy bữa, không được bỏ bữa nào.

Có những ngày, em ăn mà cảm giác như mình đã mất đi hoàn toàn vị giác. Em nghĩ mình giống như cái máy xay sinh tố. Mà một cái máy sinh tố thì không được quan tâm đến vị của đồ ăn, chỉ cần bỏ đồ ăn vô, nhai và nuốt.

Cũng có những ngày em ốm hoặc mệt, hoặc tâm trạng bất ổn, không thể nào ép mình làm cái máy xay sinh tố được, em xin thầy được bỏ dở một phần thức ăn của mình, và thầy em sẽ nói: “OK, con cất đó, rồi để bữa sau ăn tiếp”.

 

- Tô Lan Hương: Và em sống cuộc đời của một cái máy xay sinh tố không một lần phản kháng?

 

- Ánh Viên: Cũng không phải ngày nào trong suốt 7 năm sang Mỹ tập luyện, em cũng ngoan ngoãn nghe lời thầy mình. Có những ngày em không chịu ăn hết khẩu phần dù thầy Tuấn có khuyên nhủ đủ điều. Dĩ nhiên là thầy giận. Và hình phạt của thầy là liền nhiều ngày sau đó, thầy sẽ nấu cho em những bữa ăn với khẩu phần của người bình thường. Một, hai ngày đầu, em ăn bữa cơm bình thường đó trong một trạng thái vô cùng hạnh phúc. Nhưng đến ngày thứ ba, thứ tư thì em hiểu ngay vấn đề: em sẽ bơi không nổi nữa nếu chỉ ăn có thế. Lúc đó thầy em lại hỏi: “Giờ con đã hiểu giá trị bữa ăn chưa?”. Lẽ dĩ nhiên là em hiểu thầy mình đúng, và em lại quay lại sống cuộc đời của một cái máy sinh tố. 

Thầy em nói "là một VĐV thì con phải chấp nhận trả giá". Trong 7 năm tập huấn ở Mỹ, em không được phép dùng điện thoại. Em còn nhớ nhiều năm trước, thầy có mua cho em một cái điện thoại iPhone ở Mỹ bằng chính tiền của thầy. Nhưng nói là có điện thoại cho sang, chứ thầy không cho em dùng. Mỗi tuần, bố mẹ sẽ gọi điện cho em một lần vào ng&a


File Attachment Icon
Anh vien.1.jpg